Hạnh phúc là gì? Câu hỏi muôn đời loài người hằng khắc khoải, Bởi lẽ đôi khi trong dòng trôi miết mải, Ai nhận ra mình hạnh phúc riêng tư? ---------- Hạnh phúc của riêng ai, Trong mỗi người là thế, Vốn đơn sơ, bình lặng và nhỏ bé, Trong mỗi chúng ta, Ai được thoả nỗi khát khao về hạnh phúc?
Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2011
Sức mạnh của ngôn từ..
"Tôi bị mù, hãy giúp đỡ tôi" là lời của ông lão bị mù, muốn mọi người giúp đỡ. Nhưng lại có rất ít người để tâm đến điều đó. Cho đến khi, cô gái ấy viết: "Hôm nay là một ngày thật đẹp, nhưng tôi lại không thể thấy được điều này." Câu nói ấy đã tạo một hiệu ứng ngay lập tức khi có rất nhiều người tới giúp đỡ cho ông lão.
Ngôn từ có sức mạnh thật kỳ diệu. Nó có thể cho ta tất cả, mà cũng có thể lấy đi tất cả. Vì vậy, cẩn thận trước khi nói, để những người ta yêu quý, những người xung quanh ta không bị tổn thương, đau lòng....
Tôi đã sai.... và giờ đây tôi phải học cách chấp nhận điều tôi đã làm. Và sửa chữa những điều ấy.
Topic
Chia sẻ cộng đồng,
Viết cho anh
Hãy bế em ra khỏi cuộc đời anh !
Vào ngày cưới của tôi, tôi đã ôm vợ trên đôi tay của mình. Xe đưa dâu dừng tại trước tổ uyên ương của chúng tôi. Đám bạn thân của tôi nhất quyết bắt tôi phải đưa nàng ra khỏi xe trên đôi tay của mình.
Do vậy, tôi đã bế nàng vào nhà. Lúc đó, nàng là một cô dâu tròn trĩnh và e thẹn, còn tôi là một chú rể rất sung sức và tràn trề hạnh phúc.
Nhưng đó là cảnh của mười năm trước. Những chuỗi ngày sau đó cũng giản dị như một cốc nước tinh khiết: chúng tôi có con, tôi bước vào thương trường và cố gắng kiếm thật nhiều tiền. Khi của cải trong gia đình chúng tôi mỗi lúc một nhiều hơn cũng là lúc tình cảm giữa hai chúng tôi suy giảm dần.
Vợ tôi là một công chức nhà nước. Mỗi sáng chúng tôi cùng ra khỏi nhà với nhau và hầu như về nhà cùng một lúc. Con chúng tôi thì học tại một trường nội trú. Cuộc sống hôn nhân của chúng tôi nhìn bề ngoài hạnh phúc đến nỗi nhiều người phải ganh tị. Nhưng thật ra cuộc sống yên ấm đó gần như bị xáo trộn bởi những đổi thay không ngờ...
Dew đã bước vào cuộc đời tôi.
Do vậy, tôi đã bế nàng vào nhà. Lúc đó, nàng là một cô dâu tròn trĩnh và e thẹn, còn tôi là một chú rể rất sung sức và tràn trề hạnh phúc.
Nhưng đó là cảnh của mười năm trước. Những chuỗi ngày sau đó cũng giản dị như một cốc nước tinh khiết: chúng tôi có con, tôi bước vào thương trường và cố gắng kiếm thật nhiều tiền. Khi của cải trong gia đình chúng tôi mỗi lúc một nhiều hơn cũng là lúc tình cảm giữa hai chúng tôi suy giảm dần.
Vợ tôi là một công chức nhà nước. Mỗi sáng chúng tôi cùng ra khỏi nhà với nhau và hầu như về nhà cùng một lúc. Con chúng tôi thì học tại một trường nội trú. Cuộc sống hôn nhân của chúng tôi nhìn bề ngoài hạnh phúc đến nỗi nhiều người phải ganh tị. Nhưng thật ra cuộc sống yên ấm đó gần như bị xáo trộn bởi những đổi thay không ngờ...
Dew đã bước vào cuộc đời tôi.
Topic
Chia sẻ cộng đồng
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)