Già đi 01 tuổi, vậy là tôi đã lớn rùi nhỉ? Sao mình chẳng mong ngày này chút xíu nào cả. Có quá nhiều kỷ niệm. Năm nào ngày này cũng mưa, nhưng năm nay mưa thật nhiều, thật lớn. Hình như ông trời đang chia sẻ cùng lòng mình, thay lời muốn nói….
Ngày hôm nay, mình cảm thấy lòng rối lắm, mọi thứ, ký ức – kỷ niệm tràn về trong nỗi nhớ,…. Mưa thật lớn, gió lạnh, trắng cả bầu trời, như muốn xé toang cái tổ tơ vò của mình. Trả về sự bình yên.
Lặng lẽ, với những chiếc máy bay lúc lên lúc xuống, như dòng đời đang trôi. Với mình, tất cả cảnh vật, thiên nhiên đang hòa cùng nhịp, an ủi, giúp đỡ mình trở về với thực tại, học cách bắt đầu, sau cơn mưa trời lại sáng.
Sinh nhật mưa, mưa như trút nước, và giờ lòng lại cảm thấy nhẹ nhàng hơn…
Nhớ, vẫn được gọi là nỗi nhớ, ôm chặt trong tim da diết. Những gì là đẹp nhất.
Yêu, tình yêu vẫn còn đó, cùng nhịp đập yêu thương. Những gì là hạnh phúc.
Tâm tư: buồn thương, dồn chặt sâu một góc kín. Những gì là lưu luyến.
……………………..
Nỗi lòng, thầm kín, yêu thương, vẫn chờ đợi là một màu tím thủy chung, son sắt.
Hạnh phúc, vẫn còn đó, màu của bảy sắc cầu vồng, lung linh, huyền ảo.
Hy vọng vẫn luôn tồn tại, một màu xanh tươi mới, màu của sức sống.
Dù bất kể thế nào, bất kể nơi đâu, niềm tin – vẫn luôn chảy mãi trong tâm tư.
Sinh nhật, không hoa, không đèn cầy, không bánh, nhưng vẫn còn một điều ước chưa thành câu:
Anh,
Nếu có một điều ước duy nhất.
Em luôn tin nó là món quà
Và sẽ là sự thực của đêm nay;
Em chỉ ước đêm nay có anh!
Em chỉ ước đêm nay có anh!!
Em chỉ ước đêm nay có anh!!!
Em chỉ ước đêm nay có anh!!!
Chỉ một nguyện cầu nhỏ bé ấy,
Anh có hiểu điều đó thiêng liêng thế nào không?
Happy birthday to Linh!!! Hapbi – Hapbi – Hapbi – Not sad.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét