Hạnh phúc đâu, sao chẳng thấy hình hài
Mà chỉ thấy toàn đắng cay mặn chát
Biển mùa Xuân, sóng nhẹ, ôm bờ cát
Mãi ngàn năm, khúc hát cũ, ngàn năm.
Mà chỉ thấy toàn đắng cay mặn chát
Biển mùa Xuân, sóng nhẹ, ôm bờ cát
Mãi ngàn năm, khúc hát cũ, ngàn năm.
Sóng rì rầm, mong đợi ánh trăng rằm
Để trăng sáng, rọi soi đầu ngọn sóng
Cho ai đó, thắp lại, niềm hy vọng.
Để trăng sáng, rọi soi đầu ngọn sóng
Cho ai đó, thắp lại, niềm hy vọng.
Để bóng hình ai, lay động trong thơ
Lau nước mắt đi, không thể mong chờ
Bởi cuộc sống, ai cần thơ và nhạc
Tôi vẫn thấy, buồn mênh mông, ngơ ngác
Bởi trái ngang, bởi cay đắng, bơ vơ
Bởi cuộc sống, ai cần thơ và nhạc
Tôi vẫn thấy, buồn mênh mông, ngơ ngác
Bởi trái ngang, bởi cay đắng, bơ vơ
Chỉ một mình, thơ thẩn, lạc trong mơ
Khi cuộc sống, đang đổi thay, chóng mặt
Thơ như giọt nước nguồn, trong vắt
Chẳng thể xoá mờ, bụi bẩn trần gian
Khi cuộc sống, đang đổi thay, chóng mặt
Thơ như giọt nước nguồn, trong vắt
Chẳng thể xoá mờ, bụi bẩn trần gian
.
Trời mịt mù, đâu tỏ, được trăng ngàn
Đâu hy vọng, đâu rồi, niềm vui mới
Buồn sao hết, dù nắng, mùa Xuân tới
Chỉ còn thơ, với mong ước thiết tha.
Đâu hy vọng, đâu rồi, niềm vui mới
Buồn sao hết, dù nắng, mùa Xuân tới
Chỉ còn thơ, với mong ước thiết tha.
Nước mắt rơi, hoà lẫn với sương sa
Thấm ướt đẫm, trên ngực người cô lữ
Chẳng ai nhớ, những vần thơ ấp ủ
Ở trong tim, kẻ điên loạn, dại khờ
Thấm ướt đẫm, trên ngực người cô lữ
Chẳng ai nhớ, những vần thơ ấp ủ
Ở trong tim, kẻ điên loạn, dại khờ
Lau nước mắt đi, xoá cả trong thơ
Trong ai đó, không có hình ai hết
Mặc tim ai, đang vỡ oà, đang chết
Xót xa hoài, chua chát quá, cô liêu.
Mặc tim ai, đang vỡ oà, đang chết
Xót xa hoài, chua chát quá, cô liêu.
Hạ long.
_st_
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét